1974-83: Kỷ nguyên của Bob Paisley Lịch_sử_Liverpool_F.C._(1959-1985)

Cổng vào Paisley tri ân cựu huấn luyện viên Bob Paisley, huấn luyện viên thành công nhất lịch sử đội bóng.

Shankly vẫn tiếp tục xuất hiện tại sân tập Melwood và các cầu thủ vẫn gọi ông là 'boss'. Paisley buộc phải miễn cưỡng đề nghị Shankly rời khỏi khu tập luyện.[68] Liverpool không để thua trong sáu trận đấu đầu tiên tại Football League 1974-75. Họ có trận thắng kỷ lục với tỉ số 11-0 trước Strømsgodset tại vòng một Cúp C2 châu Âu 1974-75.[69] Liverpool bị loại ở vòng hai trước đại diện của Hungary, Ferencváros bởi luật bàn thắng sân khách.[70] Họ cũng bị loại tại vòng bốn của cả Cúp FA lẫn League Cup.[71] Tại giải vô địch quốc gia, vị trí á quân kết thúc một mùa giải trắng tay cho đội bóng áo đỏ.[67] Paisley mua về với Phil Neal, Terry McDermottJimmy Case, những người sẽ ghi những bàn thắng quan trọng sau này.[71]

Liverpool bắt đầu mùa giải Football League 1975-76 với thất bại 2–0 trước Queens Park Rangers.[69] Phong độ của Liverpool bắt đầu khởi sắc ở nửa sau của mùa giải. Việc chỉ đánh rơi một điểm trong chín trận đấu cuối mùa giúp họ chỉ kém QPR 1 điểm trước khi bước vào trận đấu cuối cùng.[67] Trước đó QPR đã kết thúc mùa giải. Wolverhampton Wanderers vươn lên dẫn trước sau hiệp một nhưng Liverpool vẫn đủ sức lội ngược dòng 3–1 và giành chức vô địch.[72] Liverpool bị loại sớm tại Cúp FA và League Cup. Ở Chung kết Cúp UEFA 1976, Club Brugge ghi hai bàn thắng sớm tại Anfield trước khi Ray Kennedy, Case và quả phạt đền của Keegan giúp Liverpool thắng ngược 3-2 ở lượt đi. Bàn quân bình tỉ số của Keegan trên đất Bỉ là đủ để đội bóng Anh thắng với tổng tỉ số 4-3 sau hai lượt trận và giành chức vô địch châu Âu thứ hai.[73]

Trước khi mùa giải 1976–77 kết thúc, Keegan nói rằng, "Tất cả các cầu thủ đều có khát vọng giành Cúp C1. Chúng tôi đã giành được mọi thứ khác trong 5 năm qua và có cảm giác rằng Cúp C1 sẽ là danh hiệu tiếp theo."[74] Liverpool khởi đầu mùa giải với chỉ hai trận thua trong số 16 trận đấu đầu tiên ở giải hạng nhất và giữ chắc ngôi đầu sau tháng 9.[75] Mặc dù trải qua giai đoạn Giáng Sinh tệ hại trong đó có thất bại 5–1 trước Aston Villa, Liverpool vẫn có lần thứ mười vô địch nước Anh.[76] Chung kết Cúp C1 châu Âu 1977 là trận chung kết Cúp C1 đầu tiên của họ. McDermott, Smith và Neal nổ súng giúp đội bóng thành phố cảng thắng 3-1 trước Borussia Mönchengladbach.[77] Tuy vậy trận thua tại Chung kết Cúp FA 1977 với tỉ số 2-1 trước Manchester United khiến họ bỏ lỡ cú ăn ba.[78]

Kenny Dalglish là người ghi bàn quyết định tại Chung kết Cúp C1 châu Âu 1978.

Ngày 10 tháng 8 năm 1977 Kenny Dalglish chuyển tới từ Celtic với giá 440.000 bảng để thay thế cho Keegan, người ra đi với mức giá kỷ lục 500.000 bảng để cập bến Hamburg.[79] Alan Hansen chuyển tới từ Partick Thistle vào tháng 6 còn Graeme Souness chuyển tới từ Middlesbrough vào tháng 1 năm sau. Dalglish ghi được 20 bàn trong 42 trận đấu tại Football League 1977-78[80] đồng thời lập công từ đường chuyền của Souness trong chiến thắng tại Chung kết Cúp C1 châu Âu 1978 1–0 trước Club Brugge.[81] Họ là đội bóng Anh Quốc đầu tiên bảo vệ thành công chức vô địch Cúp C1.[82] Họ kết thúc mùa giải với 7 điểm kém đội vô địch Nottingham Forest. Nottingham Forest cũng là những người đánh bại họ 1-0 trong trận đá lại Chung kết League Cup 1978.[83][84] Liverpool từ chối tham dự Cúp Liên lục địa 1977.[85]

Nottingham Forest hạ gục Liverpool với tổng tỉ số 2–0 tại vòng một Cúp C1 châu Âu 1978-79. Liverpool bị loại với tỉ số 1–0 trước Sheffield United ở vòng hai League Cup 1978-79. Họ giành chiến thắng trong cả sáu trận đầu tiên ở giải hạng nhất và bất bại cho tới vòng đấu thứ 12 khi để thua 1–0 trước Everton.[86] Phong độ tốt tại Football League 1978-79 tiếp tục được thể hiện với lợi thế 8 điểm so với Nottingham Forest.[84] Con số 68 điểm trong mùa giải đã vượt qua kỷ lục 67 điểm của Leeds United trong mùa 1968–69. Ngoài ra họ chỉ để thua 16 bàn trong suốt mùa giải.[80] Liverpool tiếp tục từ chối dự Cúp Liên lục địa 1978.[85]

Mặc dù để thua ngay trong những trận đấu đầu tiên với Southampton và Nottingham Forest, Liverpool vẫn đứng đầu Football League 1979-80 vào tháng 1 và trong suốt phần còn lại của mùa bóng. Họ thắng với cách biệt 4–1 trước Aston Villa ở vòng đấu áp chót và bảo vệ thành công ngôi vương.[87] Họ bất bại tại Anfield trong cả mùa giải và chỉ để thủng lưới 8 bàn.[80] Liverpool bị loại trước Dinamo Tbilisi của Liên Xô ở vòng 1 Cúp C1.[88] Họ lần lượt thất bại tại bán kết Cúp FA và League Cup trước Arsenal và Forest.[84] Liverpool là đội bóng Vương quốc Anh đầu tiên có logo nhà tài trợ trên áo đấu với nhãn hiệu Hitachi. Chủ tịch John Smith phát biểu, "Đã qua cái thời mà một câu lạc bộ như chúng ta có thể tự định đoạt vận mệnh bằng tiền bán vé."[89] Vào tháng 4 năm 1980 Liverpool chiêu mộ tiền đạo trẻ 18 tuổi Ian Rush người xứ Wales.[90]

Tại Football League 1980-81, 8 trận thua và 17 trận hòa khiến họ chỉ về đích ở hạng năm, thành tích kém nhất trong 16 năm qua.[91] Chiến thắng trong trận Chung kết Cúp Liên đoàn bóng đá Anh 1981 với tỉ số 2-1 trước West Ham United là lần đầu tiên Liverpool vô địch giải đấu.[92] Alan Kennedy đưa Liverpool dẫn trước trong hiệp phụ trong trận hòa 1-1 đầu tiên. Hansen và Dalglish là những người ghi bàn ở trận đá lại. Bàn thắng duy nhất của Alan Kennedy giúp họ đánh bại Real Madrid trong trận Chung kết Cúp C1 châu Âu 1981.[93] Ngoài ra họ để thua ở vòng bốn Cúp FA 1980-81 2-1 trên sân của Everton.

Bruce Grobbelaar trở thành thủ môn của đội hình chính sau khi Clemence chuyển tới Tottenham Hotspur vào hè 1981.[94] Tại Football League 1981-82, Liverpool tụt xuống vị trí thứ 12 sau thất bại trong ngày Boxing Day với kết quả 3-1 trên sân nhà trước Manchester City, hậu quả của chuỗi 17 trận chỉ thắng có 6.[92] Paisley ngay lập tức tước băng thủ quân của Thompson và trao cho Souness.[95] Chuỗi 11 trận thắng liên tiếp cuối mùa giải giúp họ lên ngôi vô địch với 4 điểm nhiều hơn Ipswich Town.[96] Liverpool để thua 2-0 trước đội hạng hai Chelsea ở vòng năm Cúp FA 1981-82. Ronnie Whelan gỡ hòa khi trận chung kết League Cup chỉ còn 3 phút. Liverpool bảo vệ ngôi vô địch League Cup với thắng lợi 3-1 trong hiệp phụ nhờ công của Whelan và Ian Rush.[97] Intercontinental Cup 1981 là lần đầu tiên Liverpool tham dự giải đấu này tuy nhiên họ để thua trước Flamengo 3-0 trên Sân vận động Quốc gia Tokyo.[85]

Liverpool tiếp tục bảo toàn danh hiệu của họ vào mùa giải 1982–83 với 11 điểm nhiều hơn đội về nhì Watford.[98] Liverpool lần lượt bị loại ở vòng 5 Cúp FA và tứ kết Cúp C1. Tuy vậy chiến thắng 2-1 trong trận Chung kết League Cup 1983 trước Manchester United giúp Liverpool có lần vô địch League Cup thứ ba liên tiếp.[99] Alan Kennedy là người cân bằng tỉ số sau khi Norman Whiteside ghi bàn mở điểm, buộc hai đội phải bước vào hiệp phụ. Whelan là cầu thủ ghi bàn thắng quyết định của trận đấu.[97] Paisley nói trước mùa giải rằng đây là mùa cuối cùng của ông trước khi nghỉ hưu ở tuổi 64.[100] Paisley giành được sáu chức vô địch quốc gia, ba cúp C1 và ba League Cup trong triều đại của mình và là người thành công nhất trong lịch sử Liverpool.[99] Trợ lý của ông Joe Fagan là người lên nắm quyền.[101]

Tài liệu tham khảo

WikiPedia: Lịch_sử_Liverpool_F.C._(1959-1985) http://www.espnfc.com/story/925085/rewind-the-heys... http://www.fourfourtwo.com/features/elusive-trophy... http://www.liverpoolfc.com/history/past-players/jo... http://www.liverpoolfc.com/history/past-players/ro... http://www.liverpoolfc.com/history/timeline/1944-1... http://www.liverpoolfc.com/history/timeline/1944-1... http://www.liverpoolfc.com/news/first-team/208172-... http://qosfc.com/content-news.aspx?newsid=610 http://www.rsssf.com/ec/ec197576.html http://www.rsssf.com/tablesi/intconclub77.html